Câu chuyện tuần 35 – Hãy mặc cho con bộ đồ màu đỏ

Anh chị thân mến! 1 câu chuyện hơi buồn em muốn chia sẻ với Anh Chị. Không biết đọc xong anh chị cảm thấy thế nào nhưng em cảm thấy yêu cuộc sống này hơn…Chúc Anh chị cuối tuần vui cùng người thân.

Công việc của tôi là chăm sóc những đứa trẻ mang trong người virus gây ra căn bệnh AIDS. Những mối quan hệ tôi có được với những đứa trẻ đặc biệt này chính là món quà vô giá đối với tôi. Tôi xin kể cho các bạn nghe câu chuyện về lòng can đảm của một cậu bé tên là Tyler.

Khi mới sinh, Tyler đã bị lây nhiễm HIV từ người mẹ. Từ lúc còn là một đứa bé sơ sinh, em sống được là nhờ vào rất nhiều loại thuốc. Đôi khi, em cũng cần phải được trợ giúp thở bằng oxy.

Thế nhưng, Tyler không chịu gục ngã trong bất kỳ một phút giây nào trước căn bệnh chết người này. Chúng tôi vẫn thường thấy cậu chơi đùa hay chạy nhảy dưới sân, vừa mang trên vai chiếc ba lô trĩu nặng thuốc men, vừa kéo lê theo mình chiếc xe đẩy chứa bình oxy để thở.

Ảnh minh họa

Niềm vui trẻ thơ của Tyler đã mang lại cho cậu bé sức mạnh và khiến tất cả chúng tôi, những người biết cậu đều rất đỗi ngạc nhiên và xem đây là một kỳ tích. Mẹ của Tyler nhận thấy cậu bé chạy quá nhanh nên bà mặc cho cậu bộ đồ màu đỏ. Bằng cách ấy, mỗi khi nhìn ra cửa sổ để trông chừng Tyler chơi đùa trên sân, bà đều có thể dễ dàng nhận ra cậu ngay.

Căn bệnh đáng sợ ấy cuối cùng rồi cũng hạ gục ngay cả một cậu bé đầy nghị lực như Tyler. Cậu yếu dần, và bất hạnh thay, cả mẹ cậu cũng trong tình trạng như vậy. Đến lúc thấy cậu bé sống không được bao lâu nữa, mẹ Tyler trò chuyện và an ủi rằng bà cũng sắp chết và bà sẽ sớm bên cạnh cậu nơi Thiên đường.

Vài ngày trước khi qua đời, Tyler ra hiệu cho tôi đến gần bên giường của cậu và thì thầm rằng: “Con sắp chết rồi cô ạ. Nhưng con không sợ đâu. Khi con chết, xin cô hãy mặc cho con bộ đồ màu đỏ. Mẹ đã hứa là cũng sẽ đến Thiên đường với con. Khi mẹ đến, có lẽ lúc ấy con đang chơi với các bạn, và con muốn mẹ dễ dàng nhận ra con ngay”.

Thu Hương st

22 thoughts on “Câu chuyện tuần 35 – Hãy mặc cho con bộ đồ màu đỏ

  1. Phạm Thành Đô says:

    cám ơn chị thật nhiều có những lúc công việc làm em thật chán nản muốn buông xuôi tất cả .đọc câu truyện của chj em thấy mình phải cố gắng thạt nhiều để xứng đáng với niền tin mọi ngươi dành cho em

  2. tungdaknong says:

    Quá xúc động phải rơi nước mắt, cuộc sống biết quý giá đến nhường nào? tiếc thay một cậu bé quá nghị lực đã bị căn bệnh thế kỹ lấy đi cuộc sống khi đang còn tuổi thơ, cũng như nỗi bất hạnh của tất cả các trẻ em trên toàn thế giới đã bị cướp đi cuộc sống ngay còn tuổi thơ. Cuộc sống và sức khỏe là món quà vô giá.Tại sao? chúng ta không trân trọng và làm mọi công việc có thể cho cuộc sống này tốt hơn…

  3. Bùi Đăng Thanh says:

    Đọc xong câu chuyện thì nỗi buồi cũng trôi qua, chỉ còn lắng lại trong tôi lấp lánh một tình yêu của mẹ cho con, lấp lánh một ngôi sao nhỏ cuối trời vĩnh hắng rọi tia sáng màu đỏ. Tất cả đã khg thể biến mất.

  4. Trần văn Tư says:

    Câu chuyện “Hãy mặc cho con bộ đồ màu đỏ” tuy có buồn , nhưng có ý nghĩa giáo dục lớn lao, và chuyển tải một thông điệp từ Tyler đối với những ai đang trên đời rất rõ ràng: Mỗi người phải sống lạc quan có ý nghĩa đến gây phút cuối cùng, không được ủy mỵ và tìm kiếm sự thương hại cho dù điều xấu, điều bất lợi luôn cận kề bên ta.
    Cảm ơn người sưu tầm chuyện, và đã đang tải chia sẻ.

  5. Như Hoa says:

    Nghị lực của câu bé thật lớn. Nghĩ lại mới thấy nhiều lúc mình đã không vượt qua được sự chán nản. Cảm ơn bạn về câu chuyện đầy ý nghĩa. Mình phải cố gắng hơn! Thân!

  6. Nguyễn Bích Ngọc says:

    Cảm ơn bạn. Đây là một câu chuyện vô cùng ý nghĩ về niềm tin cũng như nghị lực sống.
    Nếu như ngày mai không bao giờ đến, vậy thì chúng ta hãy sống những ngày còn lại thật ý nghĩa để không bao h cảm thấy hối hận vì những ngày đã qua! :)

  7. Văn Trung Nguyễn says:

    NHẬN XÉT:
    Hãy áp dụng PPTD để chữa bệnh HIV. Đây là bệnh khó vì hệ miễn nhiễm bị suy yếu.Nhưng hãy tin lời Ohsawa: KHÔNG LỖI LẦM NÀO KHÔNG SỬA CHỮA ĐƯỢC .Ít nhất nó làm cho bệnh không phát triển và BN không bị đau đớn…Cuộc sống có chất lượng hơn…
    Thực tế thì những BN HIV được xã hội cho hàng tháng nhiều đường, sữa,bột ngọt, mì gói, tương thị trường, dầu ăn thị trường, thuốc đặc trị…Do đó chuyển qua chế độ ăn GLMM quá kham khổ, họ rất khó theo…
    Muốn lành bệnh thì phải làm cho dòng máu nhiễm độc của mình trở nên trong sạch. Không còn cách nào khác.
    7/4/14 nvt

  8. Nguyễn Hà My says:

    Quá xúc động, con hãy thanh thản về nơi chín suối cùng mẹ ruột của con. Tội
    nghiệp cậu bé

  9. Ha Nguyen Viet says:

    Tình mẫu tử là vậy, cho dù là tác nhân khách quan hay chủ quan đi nữa, cũng đều làm nên kỳ tích, ai đó quý trọng cậu chuyện này cũng là quý trọng chính hiện tại đang tiếp diễn quanh ta! Cảm ơn bài viết xúc động và đáng chia sẻ!

  10. daophuc says:

    câu truyện ” hãy mặc cho con bộ đồ đỏ” thật hay và mỗi người đều tự cảm nhận được một điều gì đó cho riêng mình và riêng tôi thì tôi thấy cảm thấy rằng: mình sẽ cố gắng du ở hoàn cảnh nào, và sẽ cố gắng hết mình để làm mình nổi bật dù đó là nhưng giây phut cuối của cuộc đời

Leave a Reply

Đánh giá*

Your email address will not be published. Required fields are marked *