Chú gấu Me To You

Có bảo giờ bạn tự hỏi tại sao chú gấu Me To You lại trở thành sự tượng trưng cho tình yêu ngọt ngào? Những chú gấu màu xám có thật nhiều những vết khâu, mảnh vá chằng chịt trên cơ thể.

Chiếc mũi xanh lạnh ngắt…Đôi mắt rất nhỏ buồn rầu…Phải chăng Tình Yêu cũng có màu xám? Như chú gấu kia: cô đơn, lạnh lẽo và khổ đau? Tình yêu có thể mang đến cho ta những gì? Có thể hàn gắn vết thương lòng, kết nối những tâm hồn, những trái tim đang yêu…? Có thể không?


Ngôi nhà cũ kỹ và nhỏ nhất mà bạn có thể tưởng tượng đã sắp sửa bị phá đổ. Tất cả những đồ vật một thời đã từng làm nên một ngôi nhà đẹp đẽ và ấm cúng đã bị vứt bỏ và chất thành đống rác bỏ hoang trên mảnh vườn trước nhà, từ chiếc giường lò xo rộng rãi và êm dịu mà những người chủ của nó thường ngủ trên đó đến các tấm ván sàn bằng gỗ cổ kính mà họ thường đi lại,… và thậm chí, chú gấu nhồi bông màu nâu bé bỏng cũng không phải là một ngoại lệ. Chú gấu đã bị mắc kẹt cùng với tất cả những đồ bị bỏ hoang khác. Chú đã cố gắng để nhấc mình ra khỏi đây nhưng không sao di chuyển được. Thất vọng , lẻ loi, chú cứ sống ở đó từ ngày này sang ngày khác…

Rồi một ngày…. một ngày rất lạnh, một thứ gì đó từ trên trời cao rơi xuống…. một bông tuyết bé xíu xiu xoay xoay trong gió rồi khẽ khàng đậu xuống chiếc mũi cũng bé xíu xiu của gấu bông như đùa giỡn cùng chú. Nhưng mùa đông không thật hiền dịu để đùa chơi, những làn tuyết trắng xóa tuôn rơi mỗi lúc một nhiều. Gấu bông bắt đầu cảm thấy lạnh, lạnh thật sự và không chỉ còn là cảm giác lạnh nữa, mà bàn tay, bàn chân, đôi mắt, vầng trán, trái tim chú đang dần giá buốt…Cái mũi bé xíu của gấu bông bắt đầu chuyển sang màu xanh và bộ lông của chú cũng dần dần chuyển sang màu xám.

Gấu bông lạnh cóng, nhưng cảm giác đơn độc lẻ loi còn đáng sợ hơn muôn vạn lần cái lạnh giá đang bao quanh gấu bông nữa…Gấu bông tủi hờn lắm, có ai hiểu được và san sẻ với gấu bông cảm giác này? Tất cả vỡ òa và tan biến như những bông tuyết chỉ vừa kịp chạm mặt đất.

Thời gian dần trôi, cuối cùng thì mùa đông lạnh giá cũng đi qua và tiết xuân ấm áp đã dần trở lại. Vào một buổi sáng mùa xuân đẹp trời, một cô gái nhỏ đang chơi đùa gần ngôi nhà cũ bị bỏ rơi thủa nào, và cô bé đã phát hiện ra chú gấu màu xám trong đống đồ bỏ hoang. Chú gấu trông không giống như những chú gấu mà cô bé đã từng trông thấy . Cô bé đã lôi chú gấu ra khỏi nơi mà chú bị mắc kẹt.
Cô bé lau sạch bụi cho chú gấu bông bé nhỏ, nhấc chú lên cao và ngắm nhìn chú một cách say mê – “Một chú gấu bông màu xám…với một cái mũi màu xanh” cô bé nghĩ. “Thật là kỳ lạ!”

Chú gấu bông dường như muốn khóc. Chú nghĩ cô bé không thích chú và có thể lại ném chú vào trong đống đồ bỏ hoang một lần nữa. Những ngày tháng đã qua đã khắc một vết thương rất sâu lên trái tim gấu bông, tất cả đã làm cho chú trở nên thật nhạy cảm và bi quan…
Nhưng khác hẳn với điều gấu bông lo sợ, cô bé cảm thấy chú thật đáng yêu và cần được che chở.
Cô bé chạy nhanh về nhà với mong muốn nhờ người Bà của mình có thể sửa và vá lại những chỗ rách cho chú gấu.
Cô bé chăm chú đứng quan sát bà sửa lại chú gấu, bà thay bông độn bên trong và đơm những miếng vải xám vào những lỗ thủng. Có quá nhiều miếng vá lên chú gấu nhưng cô bé lại không hề cảm thấy gấu bông xấu xí mà còn thấy chú đáng được yêu thương và che chở nhiều hơn.

Chú gấu bông bé nhỏ đã được sưởi ấm trong trong ngôi nhà của cô bé và chú gấu bông bé nhỏ như cảm thấy trái tim mình trở nên ấm cúng và hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, chiếc mũi của chú vẫn màu xanh và bộ lông của chú vẫn là màu xám và có lẽ nó sẽ không bao giờ có thể chuyển sang màu nâu được nữa…

Cô bé ôm chặt chú gấu vào lòng. Cô yêu chú gấu nhồi bông của mình hơn bất kỳ thứ gì khác trên đời này… chú gấu xấu xí….. có chiếc mũi màu xanh…. và có bộ lông màu xám.

Câu chuyện là thế đó…Qua câu chuyện minh cung xin khe khẽ nhắc các ban 3 điều thôi: yêu thương mãi mãi, thứ tha cho quá khứ và đừng bao giờ làm tổn thương nhau ở hiện tại và tương lai, bạn nhé!